Bún chửi Hà Nội

(Truyện cười - st ngày cuối tuần)

Lần đầu tiên xuống Hà Nội, được con bạn đưa đi ăn bún chửi. Hai đứa đến nơi, đang loay hoay tìm chỗ để xe thì một thằng từ trong quán phi ra:
- Đkm chúng mày, đến ăn bún hả?
- Dạ vâng! Giọng hơi bị hốt hoảng.
- Đkm chúng mày, để xe đấy bố dắt cho, vào con mẹ chúng mày đê.

Con bạn lúc này mới bảo:
- Đkm anh, nhớ dắt xe em cẩn thận, mới mua đấy!
- Đkm mày yên tâm con mẹ nó đê!

Hóa ra, bún chửi là như vậy. Bình thường, mình cũng thích chửi bậy nhưng không có điều kiện. Giờ vào đây được chửi bậy thoải mái, cảm giác thật là khoan khoái.

Con bạn tự tin bước vào quán hô to:
- Đkm thằng chủ quán đâu! Mang cho tao hai bát bún ra đây! Cho thêm một bát ngọc kê nhé
- Đkm chúng mày, hạt dzái gà thì nói mẹ luôn lại còn bày đặt kê cái con cẹc... chờ tí có ngay đây!

Hai chúng tôi ngồi xì xụp ăn bún. Thực ra, bún ở đây không ngon lắm, nhưng chẳng hiểu sao khách đến rất đông, không khí lúc nào cũng náo nhiệt, tiếng chửi bới ầm ĩ, râm ran không ngớt, rất vui vẻ! Đang ăn, chợt thấy con bạn tôi mắt sáng lên, miệng há hốc ra, rồi nó ghé tai tôi thầm thì:
- Thằng ngồi phía sau mày nhìn ngon phết!

Tôi lập tức quay lại, và cũng há hốc mồm giống hệt nó. Nhưng tôi há mồm không phải vì thằng đó ngon, mà vì tôi nhận ra đó chính là gấu của tôi. Chàng cũng đi ăn bún cùng ....gấu mẹ.

Tôi quay sang bảo với con bạn:

- Là gấu của tao đấy! Mày ngồi đây, để tao qua chào mẹ chàng và chàng một câu đã!

Tôi chỉnh đốn lại trang phục, run run tiến lại chỗ bàn của hai mẹ con chàng:
- ĐKM nhà bác! Bác cũng đi ăn bún à? ĐKM anh!
- ĐKM con chó này! Mày là con nào? Sao tự nhiên chửi mẹ con tao?
- Dạ! Con là người yêu của anh nhà mình ạ! Rất vui được gặp bác! ĐKM bác!
- Con chó! Con trai tao có ế cũng không bao giờ tao gả cho cái loại mất dạy như mày! Về thôi con! Mẹ cấm con yêu đương với cái con điên này! Mẹ mà biết con còn lằng nhằng với nó, mẹ giết! Sáng ra đã gặp phải con thần kinh! Bực cả mình! Thế rồi mẹ chàng đùng đùng lôi chàng xềnh xệch ra khỏi quán, bỏ lại tôi.

Thể loại:
Tình yêu lãng mạn